Đ

From Wikiversity
  • Đi cho biết đó biết đây,
Ở nhà với mẹ biết ngày nào khôn.


  • Con gái nói có là không,
Nói yêu là ghét, nói buồn là vui.


  • Đàn ông đi biển có đôi,
Đàn bà đi biển mồ côi một mình.


  • Đời người có một gang tay,
Ai hay ngủ ngày còn có nửa gang.


  • Đa tình thì vướng nợ tình,
Trách người đã vậy, trách mình sao đây !


  • Đã cam quấn quít má đào,
Những mong chim nhạn mai trao chỉ hồng.


  • Đêm qua ra đứng bờ ao,
Trông cá, cá lặn, trông sao, sao mờ.
Buồn trông con nhện giăng tơ
Nhện ơi, nhện hỡi, nhện chờ mối ai ?
Buồn trông chênh chếch sao Mai.
Sao ơi, sao hỡi, nhớ ai sao mờ?


  • Đôi ta bắt gặp nhau đây,
Như con bò gầy gặp bãi cỏ hoang.


  • Đôi ta như tượng mới tô,
Như chuông mới đúc, như chùa mới xây.


  • Đôi ta như lửa mới nhen,
Như trăng mới mọc, như đèn mới khêu.


  • Đôi ta như rắn liu điu,
Nước chảy mặc nước, ta dìu lấy nhau.


  • Đôi ta như ruộng năm sào,
Cách bờ ở giữa làm sao cho liền?


  • Đôi ta như thể đồng tiền,
Đồng sấp, đồng ngửa, đồng nghiêng, đồng nằm.


  • Đôi ta như thể con bài,
Đã quyểt thì đánh, đừng nài thấp cao
Đôi ta như đá với dao,
Năng siếc, năng sắc, năng chào, năng quen.


  • Đôi ta như ngãi Phan Trần,
Khi xa ngàn dặm, khi gần bên đôi.


  • Đôi ta như rượu với nem,
Đang say ngây ngất, ai dèm chớ xa.


  • Đôi ta như lúa đòng đòng,
Đẹp duyên nhưng chẳng đẹp lòng mẹ cha
Đôi ta như chỉ xe ba,
Thầy mẹ xe ít, đôi ta xe nhiều.


  • Đêm nằm lưng chẳng tới giường,
Trông cho mau sáng ra đường gặp em.


  • Đi ngang thấy ngọn đèn chong chóng,
Thấy em nho nhỏ, muốn bồng mà ru.


  • Đường dài ngựa chạy biệt tăm,
Người thương có nghĩa trăm năm cũng về.


  • Đầu năm ăn quả thanh yên,
Cuối năm ăn bưởi cho nên đèo bòng.
Vì cam cho quýt đèo bòng,
Vì em nhan sắc cho lòng nhớ thương.


  • Đêm khuya thiếp mới hỏi chàng:
Cau xanh ăn với trầu vàng xứng chăng?
Trầu vàng nhá lẫn cau xanh,
Duyên em sánh với tình anh tuyệt vời.


  • Đói lòng ăn nửa trái sim,
Uống lưng bát nước đi tìm người thương
Người thương, ơi hỡi, người thương,
Đi đâu mà để buồng hương lạnh lùng.


  • Đôi ta cùng bạn chăn trâu,
Cùng mặc áo vá nhuộm nâu một hang.
Bao giờ cho gạo bén sang,
Cho trăng bén gió, cho nàng bén anh.


  • Đường xa thì thật là xa,
Mượn mình làm mối cho ta một người.
Một người mười tám đôi mươi,
Một người vừa đẹp vừa tươi như mình.


  • Đêm đêm tưởng dải Ngân Hà,
Chuôi sao Tinh Đẩu đã ba năm tròn.
Đá mòn nhưng dạ chẳng mòn,
Tào Khê nước chảy vẫn còn trơ trơ.


  • Đêm qua vật đổi sao dời,
Tiếc công gắn bó nhỡ lời giao đoan.


  • Đợi chờ trúc ở với mai,
Đợi chờ anh ở với ai chưa chồng.


  • Đi qua nghiêng nón, cúi lưng,
Anh không chào, em không hỏi, vì chưng đông người.


  • Đôi ta thương mãi nhớ lâu,
Như sông nhớ nước, như nhành dâu nhớ tằm.


  • Đấy, đây xứng đáng cũng vừa,
Xin đừng kén chọn lọc lừa nơi nao.


  • Đu đủ tía, giềng giềng cũng tía,
Khoai lang ngâm, ngọn mía cũng giâm.
Củi kia chen lẫn với trầm,
Em giữ sao cho khỏi, kẻo lầm, bớ em!


  • Đi đâu bỏ nhện giăng mùng,
Bỏ đôi chiếu lạnh, bỏ phòng quạnh hiu!


  • Đại Hoàng phong cảnh hữu tình,
Của nhiều đất rộng gái xinh trai tài.


  • Đố ai lặn xuống vực sâu,
Mà đo miệng cá, uốn câu cho vừa.


  • Đố ai bắt chạch đằng đuôi,
Bắt chim đầu cánh, bắt người trong trăng.


  • Đố ai biết đá mấy hòn,
Tua rua mấy chiếc, trăng tròn mấy đêm.


  • Đố ai lượm đá quăng trời,
Đem gầu tát biển, ghẹo người trong trăng.


  • Đom đóm bay ra, trồng cà tra đỗ,
Tua rua bằng một, cất bát cơm chăm.
Tháng tư mua nứa đan thuyền,
Tháng năm tháng sáu gặt miền ruộng chiêm.


  • Đố ai tát bể Đông Khê,
Tát sông Bồ Đề, trăng tròn mấy đêm.


  • Đông Thành là mẹ là cha,
Đói cơm rách áo thì ra Đông Thành.


  • Đường vô xứ Nghệ quanh quanh,
Non xanh nước biếc như tranh họa đồ.
Ai vô xứ Nghệ thì vô!


  • Đường lên Mường Lễ bao xa?
Trăm bảy mươi thác, trăm ba mươi ghềnh.


  • Đường lên xứ Lạng bao la?
Cách một trái núi với ba quãng đồng.


Ai ơi, đứng lại mà trông,
Kìa núi thành Lạng, kìa sông Tam Cờ…


  • Đường về Kiếp Bạc bao xa?
Đường về Kiếp Bạc có cây đa Bồ Đề.
Có yêu anh cắp nón ra về,
Giàu ăn, khó chịu chớ hề thở than.


  • Đất ta bể bạc, non vàng,
Bể bạc Nam Hải, non vàng Bồng Miêu.


  • Đố ai biết lúa mấy cây,
Biết sông mấy khúc, biết cây mấy tầng.


  • Đi bộ thì khiếp Hải Vân,
Đi thuyền thì khiếp sóng Thần, hang Dơi.
Yêu nhau cho thịt cho xôi,
Ghét nhau đưa đến Kim Bôi , Hạ Bì.


  • Đò từ Đông Ba, đò qua Đập Đá,
Đò từ Vĩ Dạ thẳng ngả Ba Sình.
Lờ đờ bóng ngả trăng chênh,
Tiếng hò xa vọng, nặng tình nước non.


  • Đức Thọ gạo trắng nước trong,
Ai về Đức Thọ thong dong con người.


  • Đầm Đại Từ hoa sen thơm ngát
Giếng Đại Từ nước mát nước trong
Dòng Tô uốn khúc lượn quanh
Đất nuôi trẻ nhỏ lừng danh trong ngoài.


  • Đồng Tháp Mười cò bay thẳng cánh
Nước Tháp Mười lóng lánh cá tôm.


  • Đố anh con rết mấy chân?
Núi Đầu Mâu mấy thước, chợ Hôm mấy người?


  • Đất Châu Thành anh ở
Xứ Cần Thơ nọ em về
Bấy lâu sông cận biển kề
Phân tay mai trúc dầm dề hột châu.


  • Đống Đa ghi để lại đây,
Bên kia thanh miếu, bên này Bộc am.


  • Đồng Nai có bốn rồng vàng,
Lộc họa Lễ phú San đàn Nghĩa thi.


  • Đời vua Thái Tổ, Thái Tông,
Con bế con bồng, con dắt, con mang.
Bò đen húc lẫn bò vàng,
Hai con húc chắc, đâm quàng xuống sông.
Thằng bé chạy về bảo ông
”Bò đen ta ngã xuống sông mất rồi”.


  • Đàn ông miệng rộng thì tài,
Đàn bà miệng rộng điếc tai láng giềng.


  • Đàn ông nông nổi giếng khơi,
Đàn bà sâu sắc như cơi đựng trầu.


  • Đói thì đầu gối phải bò,
Cái chân hay chạy cái giò hay đi.


  • Đồng tiền không phấn không hồ,
Sao mà khéo điểm khéo tô mặt người!


  • Đem chuông đi đấm nước người,
Chẳng kêu cũng đấm ba hồi lấy danh.


  • Đi đâu mà bỏ mẹ già,
Gối nghiêng ai sửa, tách trà ai dâng.


  • Đói lòng ăn hột chà là,
Để cơm nuôi mẹ , mẹ già yếu răng.


  • Đẻ con chẳng dạy chẳng răn,
Thà rằng nuôi lợn mà ăn lấy lòng.


  • Đã sinh ra kiếp ở đời,
Trai thời trung hiếu đôi vai cho tròn.
Gái thời trinh tịnh lòng son,
Sớm hôm gìn giữ kẻo còn chút sai.
Trai lành gái tốt ra người,
Khuyên con trong bấy nhiêu lời cho chuyên.


  • Đã rằng là nghĩa vợ chồng,
Dầu cho nghiêng núi, cạn sông chẳng rời.


  • Đắng cay cũng thể ruột rà,
Ngọt ngào cho lắm cũng là người dưng.
Em chồng ở với chị dâu,
Coi chừng kẻo nó giết nhau có ngày.
Con cô, con cậu thì xa,
Con chú, con bác thật là anh em.


  • Đói thì ăn ngô, ăn khoai,
Đừng ở với dượng, điếc tai láng giềng.


  • Đường đi những lách cùng lau,
Cha mẹ tham giàu ép uổng duyên con.
Duyên sao cắc cớ, hỡi duyên!
Cầm gương, gương tối, cầm vàng, vàng phai.


  • Đừng nài lương giáo khác dòng,
Vốn đều con Lạc cháu Hồng khi xưa.


  • Đôi ta như cái đòng đòng,
Đẹp duyên, nhưng chẳng đẹp lòng mẹ cha.
  • Đứng bên ni đồng, ngó bên tê đồng, mênh mông bát ngát,
Đứng bên tê đồng, ngó bên ni đồng, bát ngát mênh mông.
Thân em như chẽn lúa đòng đòng,
Phất phơ giữa ngọn nắng hồng ban mai.


  • Đất Quảng Nam chưa mưa đã thấm,
Rượu Hồng Đào chưa nhấm đã say.


  • Đồn rằng quan tướng có danh,
Cưỡi ngựa một mình, chẳng phải vịn ai.
Ban khen rằng:"Ấy mới tài",
Ban cho cái áo với hai đồng tiền.
Đánh giặc thì chạy trước tiên
Xông vào trận tiền cởi khố giặc ra!
Giặc sợ, giặc chạy về nhà
Trở về gọi mẹ mổ gà khao quân!


  • Đồng Đăng có phố Kỳ Lừa,
Có nàng Tô Thị, có chùa Tam Thanh.


  • Đèn Sài Gòn ngọn xanh ngọn đỏ
Đèn Mỹ Tho ngọn tỏ ngọn lu
Anh về học lấy chữ Nhu
Chín trăng em đợi mười thu em chờ.


  • Đèn nào sáng bằng đèn Sa Đéc,
Gái nào đẹp bằng gái Nha Mân,
Anh thả ghe câu lên xuống mấy lần,
Thương em đứt ruột, nhưng tới gần lại run.