Đạo và Đức

From Wikiversity

Đạo và Đức[edit]

Đạo trong sự trình bày của Lão Tử (609 trước CN) là một khái niệm trừu tượng chỉ cái tự nhiên, cái có sẵn một cách tự nhiên . Nó là nguồn gốc của vạn vật.

"Người ta bắt chước Đất, Đất bắt chước Trời, Trời bắt chước Đạo, Đạo bắt chước Tự nhiên".

Đức là biểu hiện cụ thể của Đạo trong từng sự vật. Đạo sinh ra vạn vật, nhưng làm cho vật nào hình thành ra vật ấy và tồn tại được trong vũ trụ là do Đức

Nếu Đạo là nước vậy đức của nước là Nước biển có vị mặn , nước song có vị lờ lợi , nước suối có vị ngọt

Các quan niện về Đạo và Đức[edit]

Theo Khổng Tử ,

  • Đạo: Đường đi, hướng đi.
  • Đức: Sống đúng luân thường

Theo Lão tử ,

  • Đạo: Đường đi, hướng đi.
  • Đức :tu thân tới mức hiệp nhất với trời đất, an hoà với mọi người .

Theo Kinh Dịch

  • Đạo đặt trên nền tảng thiên kinh địa nghĩa , trật tự xã hội phản ánh trật tự vũ trụ.
  • Đức 德 là hiểu Đạo. Đức là mức độ tập trung của Đạo ở một con người. Nói theo ngôn từ ngày nay Đức là trình độ năng lực nắm vững và vận dụng quy luật. Trình độ cao bao nhiêu thì Đức dày bấy nhiêu.